VẼ NIỀM VUI CHO ĐỜI, CHO NGƯỜI

Có những ấn tượng thật đẹp được gởi lại ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên, anh Trương Văn Hùng là một trường hợp như vậy khi anh đón tôi bằng một nụ cười thân thiện, rạng rỡ, xua cái oi bức của Sài Gòn những ngày đầu tháng năm nóng nực.

Là cảnh sát khu vực với mật độ công việc dày đặc, tuy vậy anh vẫn dành cho tôi một khoảng thời gian nhỏ nhưng đủ trọn vẹn để kể về chuyện đời, chuyện người, những vui buồn, được mất trong cuộc sống. Anh gia nhập vào hàng ngũ quân đội từ năm 17 tuổi và tiếp tục đóng góp sức lực cho quê hương đến tận bây giờ. Anh tâm sự, có lẽ anh quá may mắn khi trưởng thành trong hoàn cảnh đất nước không còn tiếng súng, non sông thu về một dãy, Nam Bắc sum họp một nhà. Công việc của thế hệ tiếp theo – những người hậu bối như anh là nối gót cha ông, cùng nhau xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Do đó, học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh đã ngày ngày ăn sâu vào máu thịt của người con gốc Sài Gòn này, trở thành kim chỉ nam cho tư duy và vận dụng những tư tưởng ấy vào đời sống thực tiễn một cách ý nghĩa và giá trị nhất.

Có lẽ thời gian gặp gỡ của chúng tôi không đủ nhiều để tỏ tường về mọi ngõ ngách trong cuộc sống nhưng cũng đủ để tôi hiểu thêm một tính cách mới, một con người mang trọng trách ngày đêm giữ vững an ninh địa bàn là cần thế nào. Không khoa trương, phóng đại mà thân mật, chân tình và vui tính là những gì mà tôi cảm nhận được từ anh. Chính những cử chỉ này đã xóa tan khoảng cách mà tôi tự đặt ra lúc chúng tôi chưa gặp nhau.

Anh là mẫu gương điển hình cho câu nói “vì nước quên thân, vì dân phục vụ”, luôn học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, vận dụng tốt những giá trị ấy vào đời sống, xây dựng tác phong, kỷ luật kỷ cương chặt chẽ, quan hệ tương thân, tương ái giúp đỡ đồng đội vượt mọi khó khăn. Những anh em cấp dưới khi gặp vấn đề về mọi mặt, trong khả năng có thể là anh giúp hết mình, không cần suy nghĩ tính toán. Chính những hành động này của anh đã làm cho các đồng nghiệp cấp trên và cấp dưới ngày càng tin yêu, tôn trọng.

Không những vậy, anh cùng các đồng chí, đồng đội nghiêm túc xây dựng đóng góp kỷ luật cơ quan, phê và tự phê bình, xây dựng đơn vị ngày càng phát triển vững mạnh, là một trong những lá cờ đầu trong mọi công tác, phong trào địa phương.

Xây dựng bản thân có lối sống giản dị, gần gũi quần chúng. Đây là một trong những điều ấn tượng nhất của anh, không chỉ riêng tôi mà nhiều người dân địa phương cũng công nhận như vậy. Chính anh là người cắt đi khoảng cách vô hình trong mối quan hệ giữa “công an” và “quần chúng” mà nhiều người thường dè dặt. Vì vậy mà rất nhiều người đến tìm anh với mong muốn nhờ anh “gỡ rối” nhiều khía cạnh trong cuộc sống, và hiển nhiên anh trở thành “chuyên gia tâm lí” bất đắc dĩ nhưng cũng rất thành công. Có những người khi đến gặp anh, họ tâm sự cả những chuyện trong gia đình, những chuyện mà theo như người dân đó nói là “không thể tâm sự với ai khác ngoài anh”. Những chuyện tình cảm và tranh chấp tài sản cũng được anh hạ hồi phân giải và đưa ra những cách giải quyết cực kỳ thuyết phục, không mất lòng ai cũng không làm họ cảm thấy bị tổn thương.

Ngoài những chuyện gia đình, chuyện tình cảm cá nhân, hay chuyện tranh chấp tài sản thì anh còn tư vấn cả pháp luật (những hiểu biết trong phạm vi của anh). Nhiều người khi đến đây, họ còn nói vui rằng:Tui nói thiệt nha, đến đây gặp anh vì thấy anh gần gũi, dễ chịu, nhờ tư vấn chuyện gì cũng thấy nhẹ lòng, mà đặc biệt không tốn một đồng xu nào”. Nhưng nếu có những nội dung vượt ngoài sự quản lí của anh và cơ quan thì anh chỉ bảo tận tình nơi tiếp theo mà người dân phải đến để giải quyết vấn đề, theo như lời anh “đã giúp thì giúp tới bến”. Hơn nữa, ngoài sự vui tính, phóng khoáng, không câu nệ thì điểm đặc biệt mà ai cũng ấn tượng nơi anh chính là nụ cười. Anh nói: “Một nụ cười bằng mười than thuốc bổ”, mà cũng có ai tính phí nụ cười đâu mà sợ, do đó anh luôn bắt đầu mỗi câu chuyện bằng một nụ cười, không những làm bản thân thoải mái, mà người đối diện họ cũng cảm thấy nhẹ nhàng, gần gũi, mọi chuyện sẽ được cởi mở chân tình và dễ dàng đồng cảm. Nhiều người đến gặp anh trong tâm thế “tiến thoái lưỡng nan” không biết phải xoay trở hay giải quyết rắc rối ra sao thì anh chính là người dắt họ đi qua những khoảng trống chênh vênh đó.

Bà Lê Thị Thu (một người dân trong phường) nói đùa: “Ông này vui cũng có ông, mà buồn cũng có ông luôn, ở đâu cũng gặp ông hết, từ đám cưới đến ma chay ông đều tham dự…”. Một câu nói ngắn gọn nhưng cũng quá đủ để chúng ta thấy rằng anh có một vị trí khá quan trọng và gần gũi đối với người dân địa phương, luôn sát cánh cùng họ để chung vui hỷ sự, chia buồn tang sự. Sự hiện diện của anh trong những hoàn cảnh như vậy đã tạo thành lớp keo dính chặt tình cảm quân dân như cá với nước, dù hôm nay và ngày mai vẫn vậy.

Nắm bắt tâm lý để mở đầu câu chuyện và tùy tình huống để giải quyết khó khăn là điểm nổi bật tiếp theo của anh, mà theo lời anh đó là cả một quá trình quan sát và rèn luyện, vì thực tế cuộc sống muôn màu muôn sắc không để áp dụng những phương pháp máy móc, khô khan. Dù biết rằng nói thẳng sẽ là cách hay nhất để giải quyết vấn đề nhưng trong nhiều trường hợp chúng ta cần có những góp ý riêng tư để tạo cảm giác dễ chịu. Theo lời anh: Đôi khi giải quyết nhiều chuyện gây gỗ của lối xóm, đứng ở cương vị vừa là láng giềng, vừa là công an khu vực nên anh kết hợp cả hai, lúc mềm mỏng nhưng lúc cũng cần sự cứng rắn”. Hay như khi đi xử phạt những người buôn bán lấn chiếm lòng lề đường thì anh cũng hạn chế sáng sớm vì rất ngại, họ cũng vì miếng cơm manh áo, còn anh thì phải làm theo trách nhiệm chứ sao giờ. Không những vậy, anh còn cho biết thêm: “Chọn thời điểm thích hợp để nói chuyện là chính mình đã tạo thành công cho cuộc nói chuyện hơn 50%”. Do đó những mối quan hệ của anh, từ gia đình đến đồng nghiệp, từ cơ quan ra xã hội đều thành công, không quá câu nệ chuyện phép tắc xưng hô, nhờ lẽ đó anh rất được mọi người yên mến vì sự thân thiện, gần gũi nhưng chuẩn mực, mềm dẻo: “Không phân biệt cấp bậc, tôn ti một cách cứng nhắc, khô khan, nhưng cũng không quá lỏng lẻo mà “vừa cương vừa nhu”, tạo ấn tượng rất tốt với các đồng nghiệp”, anh tiếp lời.

Anh luôn tiên phong và vận động mỗi cá nhân, đồng nghiệp, quần chúng nhân dân chấp hành tốt pháp luật và các quy ước, phong trào của địa phương, học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Làm cho mọi người hiểu được vấn đề và cách thực hiện cũng như giải quyết khó khăn; phát động nhiều phong trào toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc, vận động nhân dân vào Ban điều hành tổ dân phố để giữ vững an ninh và trật tự địa bàn.

Thời gian qua, anh cùng đơn vị và cô Lê Thị Ngà xây dựng nhóm Kim Đồng ở khu vực chợ Nancy, nhiệm vụ là giúp những em hư hỏng, lạc bước quay về với gia đình, học nghề để làm lại cuộc đời sau những vấp ngã đau thương tuổi trẻ. Mô hình này rất được các phương tiện thông tin đại chúng quan tâm. Những em này đại đa số là con em của những người buôn bán ma túy, đi tù, không ai quan tâm, chăm sóc vì vậy đơn vị tập hợp và giới thiệu cho các em đi học, đi làm.

Hơn nữa, những thủ tục hành chính của đơn vị đã được cải thiện rất nhiều theo các mô hình tổ chức hiện nay. Nhiều người dân rất phiền hà khi chờ đợi giải quyết, như lời anh: “Nhiều người rất bận nhưng cũng phải chờ cả hai tiếng ở những nơi giải quyết thủ tục hành chính nên nếu người dân cần gấp thì chạy đến nhà chứng giúp, tranh thủ làm cho họ. Còn nếu họ có thời gian, để ngày hôm sau mới chứng thì sáng ngày hôm sau mình sẽ gọi điện nhắc người dân”.

Trong suốt những năm tháng đảm đương vị trí công an khu vực, nhiều lần anh đã đối mặt với khó khăn, hiểm nguy. Ấn tượng nhất là những tội phạm khu vực, khi bị phong tỏa để bắt giữ thì người đó nói: “Mấy ông phá cửa vào là tui phóng hỏa đốt nhà đó nha, phải cho tôi gặp chú Hùng, cảnh sát khu vực ngay bây giờ”. “Qua đó để chúng ta biết rằng cách hành động, cách đối nhân xử thế của mình rất quan trọng, một khi họ đã tin tưởng mình thì mình phải mang đến niềm tin cho họ”, anh nói. Đó cũng là điều anh học được từ Bác Hồ “chúng ta phải khôn khéo với địch, có như vậy mới chiến thắng”.

Cuộc trao đổi chắc chắn sẽ còn dài nữa nếu không có những cuộc hẹn sáng nay của anh với người dân (minh chứng cho sự bận rộn và niềm tin mà người dân dành cho anh). Nhưng thiết nghĩ, những trao đổi vừa rồi đã khắc họa rất rõ nét chân dung một quân nhân luôn học tập và vận dụng rất tốt tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh vào đời sống thực tiễn, cẩn trọng giải quyết từng vấn đề và ứng phó mọi tình huống rất sáng tạo, tinh tế, nhạy bén nhưng không kém phần tâm lí, nhẹ nhàng. Đặc biệt, anh không quên nở nụ cười khi bắt đầu một câu chuyện hay giải quyết một vấn đề, đó cũng là một trong những châm ngôn sống của anh “Cười để trẻ, khỏe, động lực để ta bước tiếp và là loại keo dán chặt nhất những mối quan hệ cũ, bắt đầu nối kết những mối quan hệ mới”.